“Bạn bè vui thì gọi thế, chứ Minh Châu đâu phải là đảo hoang và tôi ra đảo cũng đâu phải do bão gió phiêu dạt tới. Với lại Robinson sống ở đảo chỉ ngong ngóng ngày về; còn tôi ra đây chỉ mong bám trụ “sâu rễ bền gốc”...”
Anh Hoàng Đình Anh, chủ Khu du lịch Minh Chau Beach Resort, nói vậy khi tôi nửa đùa nửa thật gọi anh là “Robinson thời hiện đại”...
![]() |
Doanh nhân Hoàng Đình Anh, ông chủ Minh Châu Beach Resort, chào đón các du khách nước ngoài đến khu nghỉ dưỡng. |
Bỏ phố ra đảo...
Nói về du lịch trên đảo, anh Bùi Văn Liêm, Phó Chủ tịch UBND xã Minh Châu cho biết, mấy năm gần đây, xã nhà khởi sắc từng ngày nhờ du lịch. Hiện nay, nếu so với nhu cầu, cả xã vẫn còn thiếu khoảng trên 400 phòng nghỉ nữa mới đáp ứng đủ cho khách ra thăm đảo. Và điều đó chỉ có thể trông chờ vào các dự án đầu tư của những doanh nghiệp như Le Pont Minh Chau, Minh Chau Beach Resort. Ông Phạm Công Triệu, một người sống lâu năm trên đảo, cũng xác nhận điều đó. Ông Triệu kể, trước đây, Minh Châu nghèo lắm, toàn cát là cát thôi, cấy lúa trồng màu không được. Ngư dân xuống biển được con cá, con tôm, mang vào đất liền thì xa mà mang lên đảo thì nhà nào cũng có, chẳng biết bán cho ai. Giờ đây, mọi vấn đề đã được giải quyết nhờ vào du lịch.
Người đầu tiên “mang” du lịch về, đưa du lịch thành nguồn thu chính cho Minh Châu là Hoàng Đình Anh. Vốn là giáo viên tiếng Anh ở Hà Nội, trong một lần đi phượt ra Minh Châu, Đình Anh đã có một quyết định khiến người thân, bạn bè hơi… bị choáng! Đó là chuyển nghề và chuyển vùng từ Thủ đô ra nơi đảo vắng này làm dịch vụ du lịch. Chuyện xảy ra cách đây hơn chục năm về trước. Hồi ấy, như lời ông Triệu kể, Minh Châu nào đã có ai nghĩ tới kinh doanh du lịch! Hay như người ta thường nói, Minh Châu lúc ấy “chưa có tên trên bản đồ du lịch”, mọi thứ hầu như đều phải bắt đầu từ con số “Không”… Chẳng thế mà người ta đã đặt tên cho một trong 4 bãi tắm ở Minh Châu là “Bãi tắm Robinson”…
![]() |
|
Ông chủ Minh Chau Beach Resort đích thân ra bãi biển chuẩn bị không gian dã ngoại và giới thiệu các món ăn cho du khách đến khu nghỉ dưỡng.
|
Thế nhưng, với con mắt của một nhà kinh doanh, Hoàng Đình Anh lại nhìn thấy ở đây một tiềm năng dồi dào để phát triển kinh tế du lịch. Cát trắng, biển xanh, rừng xanh, núi non thơ mộng v.v. tất cả như hút hồn anh. Gọi là đảo nhưng cây cối xanh tươi, ngoài kia là Vịnh Bái Tử Long rất đẹp. Anh thốt lên: “Người làm du lịch ở đâu hết cả rồi? Du lịch ở đây chứ còn đâu nữa. Cát trắng như tuyết mượt như nhung đây này…”. Thế là anh về Hà Nội, gom hết tiền bạc, đi vay đi mượn thêm, mang đầu tư hết ra bãi biển thôn Ninh Hải xã Minh Châu. Bạn bè, người quen của anh có người ngăn, có người ác miệng bảo anh “đầu óc không bình thường”, điên hay sao mà đang yên đang lành ở thủ đô lại cầm tiền vượt sóng ra đảo để ném xuống bãi cát…
Robinson doanh nhân
Đấy là “ăn cơm mới nói chuyện cũ” thôi, còn hiện tại, khi “cận mục sở thị” Khu du lịch Minh Chau Beach Resort của Hoàng Đình Anh ở Minh Châu thì chẳng ai còn nghĩ vậy cả. Không những thế, người ta còn nhìn anh bằng ánh mắt nể phục nữa là đằng khác. Hỏi anh về hành trình từ một “Robinson” trở thành ông chủ doanh nghiệp diễn ra như thế nào, anh kể: Đầu tiên anh tận dụng mọi kênh truyền thông quảng bá vẻ đẹp của xã đảo, kêu gọi du khách đến với đảo. Chỉ cần một cú nhấp chuột lên các trang web du lịch, mạng xã hội, facebook là du khách sẽ thấy tràn ngập hình ảnh, sản phẩm du lịch của Minh Chau Beach Resort, Du lịch quốc tế Đình Anh. Nào là tắm biển, thăm các di tích trên hai xã đảo Quan Lạn, Minh Châu, thăm Vườn Quốc gia Ba Mùn v.v. rồi đến các tour du lịch nước ngoài nữa. Người ta hô hào nhau ra đảo cho biết. Nhiều cặp đôi kéo nhau ra đảo. Gia đình đưa nhau ra đảo. Công ty, doanh nghiệp, cơ quan mấy chục người cũng đưa nhau ra đảo. Cứ thế, dần dần Minh Châu trở thành một điểm đến hấp dẫn được nhiều người biết. Và tất nhiên, “nước nổi thì bèo nổi” Minh Chau Beach Resort cũng nhờ đó mà ăn nên làm ra.
![]() |
Minh Châu giờ đây không còn xa lạ với khách du lịch trong nước và quốc tế. |
Qua câu chuyện của ông chủ Minh Chau Beach Resort, tôi hiểu thêm một điều nữa là khi quyết định đầu tư du lịch thì phải hiểu thế mạnh của nơi mình làm là gì để từ đó có sự định hướng đúng nhất. Với Minh Châu, loại hình du lịch trải nghiệm, khám phá được rất nhiều du khách ưa thích. Họ sẵn sàng đi đoạn đường xa xuống Vân Đồn. Từ Vân Đồn lại lên tàu lênh đênh trên biển trong xanh để ra đảo. Có thể có khách sẽ say sóng. Nhưng chuyến đi ra Minh Châu chắc sẽ là trải nghiệm thú vị. Bằng chứng là khách du lịch nườm nượp ở bến tàu, trên đường Minh Châu, trên bãi biển đã làm bộ mặt xã đảo thay đổi rất nhiều. Dường như, khoảng cách giữa xã đảo nơi đầu sóng với đất liền đã được thu hẹp lại. Thế mà trước đây, người ta cứ nghĩ đến đường xa, sóng cả, điện đóm không có là đã ngại ra Minh Châu rồi. Bây giờ cứ đến cuối tuần là Minh Chau Beach Resort lại chật cứng, không còn hở một phòng nào.
Loại hình du lịch trải nghiệm khám phá mà Đình Anh đầu tư xây dựng ở Minh Châu rất phù hợp với du khách ở Hà Nội, Hải Phòng và các tỉnh phía Bắc vào dịp cuối tuần, hay ngày nghỉ lễ, Tết. Nhìn khu biệt thự màu trắng có hai chữ Hà Nội, tôi hỏi Đình Anh có phải vì quá nhớ Thủ đô mà anh đặt tên vậy không, Đình Anh cười gật đầu, bảo đấy cũng là một lý do, nhưng còn một lý do khác quan trọng hơn; đó chính là chiến lược hướng đến dòng khách Thủ đô của anh. Theo lời Đình Anh, các tuor đưa khách đến từ Hà Nội bao giờ cũng đông nhất và ổn định nhất. Bởi nếu tính quãng đường từ Hà Nội đến những bãi tắm đẹp mà chi phí thấp thì Minh Châu có lợi thế nhất trong cả nước. Đình Anh khoe, có đoàn khách ở Hà Nội vừa mới tạm biệt Minh Châu về được nửa tháng nay đã lại thấy ra đây rồi...
Điều hấp dẫn đặc biệt với du khách khi đến với Minh Châu có lẽ là trải nghiệm với cát trắng. Du khách được tắm ở bãi cát mịn, đùa với cát, cắm trại, đốt lửa trên cát, xây lâu đài cát, đá bóng, chụp ảnh trên cát v.v.. Đình Anh tâm sự, anh cứ “suy bụng ta ra bụng người”, mình bỏ phố ra đảo cũng vì cái quyến rũ của cát. Anh mê cát đến nỗi đã cho in, khắc cái câu “Cát trắng như tuyết, mượt như nhung” mình đã thốt lên khi mới lần đầu lên đảo vào bất cứ thứ gì có thể in được của khu du lịch. Từ bát đĩa, cốc chén, ly tách đến bảng biểu, tường nhà, ghế ngồi v.v.. Nhìn quanh tôi mới thấy thảo nào khu biệt thự, tường nhà, hàng rào lối đi… bao trùm toàn màu trắng. Màu trắng chủ đạo, màu trắng của cát từ bãi biển đã theo chân du khách vào trong nhà.
Và vì quá yêu cát mà anh đang trăn trở trước tình trạng khai thác cát trên đảo. “Khai thác du lịch ở đây phải bám vào những bãi cát ven biển. Nếu cứ khai thác hết cát trắng, chỉ còn cát đen thôi thì trong tương lai chẳng biết còn ai đến du lịch Minh Châu nữa. Tôi tiếc những cồn cát trắng đẹp mê hồn xưa kia lắm…” - Ông chủ Minh Chau Beach Resort ngậm ngùi…
Cát cũng quý giá lắm bởi cát mang lại đặc sản cho Minh Châu, như sá sùng chẳng hạn. Bên mâm cơm chiều, Đình Anh múc cho mỗi người chúng tôi một bát canh sá sùng tươi nấu lá lốt. Anh bảo ăn lót dạ đi để còn nhấm nháp cho đỡ say. Sá sùng, cầu gai, hải sâm, tu hài, móng tay v.v. là những món ăn “cây nhà lá vườn” ở xã đảo Minh Châu mà…
Thay lời kết
Chia tay chúng tôi, anh Hoàng Đình Anh bắt tay từng người, bảo: Minh Châu đang và sẽ là địa điểm du lịch lý tưởng cho tình yêu, cho đại gia đình, nơi yên bình nhất. Và mong ước của anh là khi có điện sẽ xây dựng nơi đây thành một hệ thống sinh thái rừng, biển kết hợp. Anh mong Minh Châu sẽ có thêm các khu vui chơi cho trẻ em, khu Spa, trung tâm mua sắm và nhiều sản phẩm du lịch phụ trợ nữa. Trước mắt, tới đây, anh sẽ xây thêm một khu Resort 5 sao với khoảng 200 phòng nghỉ với số vốn khoảng 150 tỷ đồng. Anh không muốn bất cứ một du khách nào vì yêu mến Minh Châu, yêu cát trắng như anh mà đến đây lại không tìm được phòng nghỉ...